Đêm Lục Bát
Đêm đêm ám khói muội đèn phòng tôi đóng cửa cài then nhớ người Đêm đêm ẩn hiện cánh dơi người yêu đã hóa thành người yêu tinh Đêm đêm [ . . . ]
Đêm đêm ám khói muội đèn phòng tôi đóng cửa cài then nhớ người Đêm đêm ẩn hiện cánh dơi người yêu đã hóa thành người yêu tinh Đêm đêm [ . . . ]
Đừng tin vào hoa hồng hãy tin những cành gai khi gai đâm chảy máu ta không buồn trên tay Đừng tin vào làn mây hãy tin vào sấm sét [ . . . ]
Chỉ giận hờn thôi đã hết mười năm… Rồi hiểu lầm, mất thêm mươi năm nữa! Nếu khi xưa đừng vội vàng khép cửa Đã chẳng xa nhau đến tận [ . . . ]
Có hề chi một chiếc lá rơi thiếu một chiếc mùa thu vẫn đẹp người ta vẫn gặp gỡ, chia phôi không lưu luyến chẳng hề hối tiếc Có hề [ . . . ]
Lòng ta như lá khô rụng xuống mảnh sân đời lá khô như tâm sự vùi nát trong tay người Đời ta như mây bay bay tới những khung trời [ . . . ]
Cái đầu tôi bảo thôi đừng đến! những nơi đầy dấu kỷ niệm xưa nhưng trái tim bất tuân thượng lệnh cứ lang thang chiều tối sáng trưa Cái đầu [ . . . ]
Cho dẫu nắng lá vẫn xanh mùa cũ dù có đau tim vẫn đỏ tình xưa tay che bão khi lòng mình sụp đổ hồn thu lôi sấm sét dội [ . . . ]
Ngủ yên đi giấc mộng khôn nguôi Núi đau trăng hận hãy yên vui Biển thương sông ghét yên lòng nhé! Vết thương yên ấm đá ngậm ngùi Ngô Tịnh [ . . . ]
Tôi không là cánh chim Rong chơi hoài trên phố Tôi không là hàng cây Vô tư nhìn lá đổ Tôi có một trái tim nhớ người yêu quá đỗi [ . . . ]